“Một bệnh nhân tâm thần tìm đến bác sĩ, nói rằng: “Gánh nặng của mọi tội lỗi đè nặng lên đôi vai tôi và tôi đã quên không biết người ta cười thế nào nữa.” Vị bác sĩ đặt tay lên vai bệnh nhân, đãn anh lại gần cửa sổ, kéo tấm rèm lên và chỉ lên tấm áp phích xiếc sặc sỡ trên hè phố vẽ một anh hề, miệng toác ra một nụ cười. “Anh bạn thân mến, bác sĩ nói, anh có nhìn thấy anh hề kia không? Tôi khuyên anh nên đến xem. Anh sẽ quên hết mọi ưu tư sầu muộn. Anh sẽ lại biết cười và cuộc sống sẽ lại mỉm cười với anh.” Người bệnh cúi đầu: “Thưa bác sĩ, thì đó chính là tôi, anh hề đó chính là tôi…”
Trọng lượng | 0.5 kg |
---|